Huyền Thoại Nàng Tiên Cá


Huyền thoại ngày xưa nàng tiên cá thích hay vui đùa
Tung tăng bay lượn rồi một hôm đến nơi trần gian
Khi đêm dần sang nàng mới hay đã quên đường về
Một mình rừng sâu nàng không biết sẽ đi về đâu
Rồi một chàng trai bỗng nhiên đến chở che cho nàng
Đâu ai ngờ rằng chàng là hoàng tử con nhà vua
Yêu nhau làm chi để trái ngang xót xa ngàn lần
Để trái tim nàng sầu lệ rơi đắng cay vô vàng

Thương ai nàng đã hiến mãi tóc đẹp xinh để được đôi chân bước đi mỗi bước là ngàn kim nhói đau
Thương ai nàng cố đến nơi thăm người yêu nhưng cớ sao không nói nên lời khi chàng đã sánh duyên cùng ai
Em mang tình yêu dấu chôn sâu đại dương
để ngàn năm biển vấn vương sóng dâng tràn từng đêm nhớ thương
Ai hay lời nguyền đã không cho thành đôi
nên xót xa hai đứa hai nơi để lòng đau mãi đến muôn đời.


Lệ đêm



Em à, anh biết giờ này em đã chìm trong giấc ngủ rồi. Mùa đông đã xa rồi, mang về những cơn gió tuyết thổi rụng những chiếc lá rụng xuống còn sót lại của mùa thu.

Đêm nay lại là 1 đêm nữa anh thức trắng ngồi nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Căn phòng vẫn vậy, chẳng có gì thay đổi, 4 bức tường dường như im lặng, lạnh ngắt... khi anh biết vị thần tình yêu đã không mỉm cười với đôi ta. Anh yêu em, anh nhớ em nhiều lắm. Và có lẽ chẳng bao giờ anh có thể quên được hình ảnh của em trong trái tim anh.




Con tim anh thêm đau buốt vì tình mình để mất nhau.
Ai xa xôi có biết hay chăng lòng anh vẫn thế thôi.

Ôi bầu trời! Ôi bao vị thần!
Đã chứng giám, đã hiểu lòng ta,
Mà tại sao vẫn ko mỉm cười
Để thấy đôi ta vẫn chia ly.
Anh giờ này chỉ biết ngậm ngùi,
Ngắm chiếc lá rơi nghiêng mùa đông
Lá che nước mắt rơi trong lòng
Và tất cả anh dành cho em.

Từng ngày từng ngày trôi qua,
Anh vẫn sống bằng niềm tin đã có.
Dù mệt mệt nhọc, mồ hôi thấm đẫm vai anh,
Anh vẫn luôn vui vì anh có em.

Cùng hòa nụ cười khi anh vui,
Cùng nước mắt khi anh buồn,
Cùng sẻ chia khi cô đơn về đêm đêm.
Em là tình yêu sáng chói.

Con tim anh thêm đau buốt
Vì tình mình để mất nhau
Ai xa xôi có biết hay chăng lòng anh vẫn thế thôi.

Em à, mình đã mến nhau trong 1 giây phút. Và để rồi cũng lại mất nhau trong chính khoảnh khắc định mệnh đã biết trước. Từ đáy lòng sâu thẳm của mình gởi tới em...

Con tim anh thêm đau buốt vì tình mình để mất nhau.
Ai xa xôi có biết hay chăng lòng anh vẫn thế thôi.

Tuổi hồng thơ ngây




Tuổi hồng thơ ngây dưới mái trường

Tuổi thơ đã đi qua rồi

Để lại cho tôi một nỗi buồn

Nói lên tiếng yêu lặng thầm

Anh dành cho em.



Xưa chúng ta chung trường

Cùng nhau hái hoa ước hẹn

Mà nay bỗng dưng em lại

Bỏ quên hoa bỏ quên tình tôi

Em vội ra đi trong ly biệt

Tháng năm vẫn trôi qua dần,
Anh chờ tin em!



Khi biết tin em rồi

Lòng tôi bỗng se thắt lại

Và khi tiếng chuông giáo đường

Còn ngân nga khi xe hoa dừng lại

Em là cô dâu khoác áo hồng

Sánh vai bước chân theo chồng,

Để lòng tôi bơ vơ.

Một trái tim một tình yêu




Đừng hoài nghi về thời gian sẽ quên
Vẫn nhớ mãi một tình yêu trong đời
Tình em còn đây, mặc thời gian đổi dời
Và em chỉ còn riêng mình anh

Khi gặp anh em biết sẽ không còn ai hơn nữa
Không còn ai thay thế anh trong giấc mộng
Mưa mù hay băng giá cũng không làm em trơn bước
Đừng hoài nghi tình em anh nhé

Ngày hôm qua đó tình đã trao anh
Cho đến mãi hôm nay ân tình vẫn đong đầy
Và mai sau nữa yêu người càng đắm say
Có ai hơn tình anh
Một tình yêu, một trái tim cho anh

Màu biển xanh, màu tình em với anh
Tình anh như cát biển, vòng tay ôm sóng biển
Trọn đời cát mãi mãi ôm ấp tình anh
Và đời em luôn cứ mang tình anh

Tưởng đã phôi pha



  

  Này đời tôi ơi đừng cho mong manh quá, khi cuộc tình rơi như lá, Em vội đi từng ngày qua thương nhớ giá buốt tim ta. Dù tình mình tan như khói ngày từ biệt người đi không nói một câu gì, này em ơi yêu nhau để làm chi...

    Em, từ khi hai ta chia tay tôi đã đi khắp nơi để tìm quên em, Hà Nội cũng không thể giúp tôi vì Hà Nội còn nhớ về em, còn đợi chờ ngày em trở lại. Huế bây giờ còn buồn hơn vì Huế không thấy em, Huế hỏi tôi tóc em có còn muợt mà như dòng sông Hương nhiều kỷ niệm. Ôi làm sao tôi có thể trả lời
  
   Cuộc tình buồn ngày nào giờ thì tuởng đi qua trong đời ta. Mà người tình thì cứ như là mây bay đi không về. Để lòng mình cững bơ vơ dạt đi xa xôi phương nào, tìm lại mình giờ đã phôi pha tình xaNgười tình yêu ơi làm sao cho em biết, trong đời này ta không nuối tiếc, ôi thời gian ngày xa xưa thương nhớ vẫn sống trong ta. Dù kỷ niệm chơi vơi quá giờ chỉ còn ngồi bên khói thuốc đợi em về, này em ơi ta vẫn khắc khoải như mê

   Đà lạt những đồi thông vẫn khắc tên em, những con đường mù sương vẫn còn nằm chờ đôi bàn chân nhỏ bé. Nha trang biển cứ rì rào ngày đêm biển gọi. Tôi về lại Sài gòn để rồi tôi nhớ em nhiều hơn vào những buổi chiều bên quán cà phê vắng, ngồi một mình xót thương cho cuộc tình mà tôi tuởng đã phôi pha....

Ngày hôm qua



Ngày hôm qua anh xa mái trường
Xa thầy cô xa cả bạn bè
Ngày hôm qua anh bước vào đời
Bỏ lại sau lưng bao kỷ niệm trắng trong
Bỏ lại sau lưng một thời vụng dại
Bỏ lại sau lưng một cánh phượng hồng
Ngày hôm qua anh xa mái trường
Xa hàng cây ghế đá xưa hò hẹn
Ngày hôm qua anh bước vào đời
Bỏ lại em yêu nơi khung trời mộng mơ
Gởi lại em yêu cánh thư còn ngại ngùng
Gởi lại em yêu mối tình đầu của anh

Rồi hôm nay anh bước vào đời
Ôm bao mộng mơ bên khung trời đại học
Ôm bao kỷ niệm của mối tình đầu tiên
Ký túc xá vắng em chiều mưa
Từng đêm thâu le lói ánh đèn vàng
Bên trang sách khuya anh nhớ thương về mẹ
Nơi phương trời xa anh chắt chiu tình ta
Và em ơi hãy vững tin ngày mai
Một tương lai tươi sáng sẽ về đây
Một thời sinh viên anh chẳng bao giờ quên

Bằng lăng tím



Nắng gửi gì cho hoa bằng lăng

Mà đượm màu tím biếc
Em đi qua.. bâng khuâng chợt tiếc,
Ôi màu mực tím năm nào...

Nắng gửi gì cánh hoa mỏng manh
Khe khẽ nắng, và xin trời ngừng gió...
Em ngập ngừng, ngập ngừng tình phai...
Tóc ngang vai, tóc ngang vai.. ai biết ai đợi chờ
Ép cánh hoa, ép cánh hoa trang sách ngẩn ngơ...

Bằng lăng tím chéo khăn, vấn vương thầm lặng
Nắng long lanh hoa tím bằng lăng
Ôi nhớ màu mực tím ngày thơ

Hãy về với em




Mây lam chiều còn buông trong tiễn đưa .
Mùa lá rơi biết sao cho vừa .
Giữa thu vàng từng chiều mưa giăng phố .
Ta bồi hồi tìm về lối yêu xưa .
Anh vô tình đùa vui trong thoáng giây .
Rồi lãng quên khi tim em đoạ đầy .
Có bao giời chạnh lòng anh chợt nhớ .
Môi hôn nào anh đã nói yêu em .


Và ta có cho em và mãi mãi .
Một tình yêu đam mê và bỏng cháy .
Niềm tin anh trao như cơn mưa rơi trên vườn yêu đang mùa hoang vắng .
Người xa mãi nơi phương trời có nhớ .
Rằng em vẫn ôm tim mình dẫu lỡ .
Trọn đời em luôn yêu riêng anh chỉ anh mà thôi hỡi người yêu dấu hãy quay về đây .
Hãy về với em