Chân tình






Mùa xuân vừa đến hoa về trên những bàn tay

Và em vừa đến thay màu áo mới vì anh

Nguyện cho ngày tháng êm đềm như những sớm mai

Những nhọc nhằn chớm quen vẫn trong ngần mắt em đang nhìn về anh



Và anh lại nhớ những giờ em đứng chờ trông

Một mình lặng lẽ ướt lạnh trong mưa vì anh

Tình yêu tìm thấy nguyên vẹn trong đêm bão giông

Giữa hoang tàn lãng quên nơi cuối đường có em riêng chờ đợi anh



Như chưa từng có những phút lìa xa

Giấu gương mặt trên vai anh khóc òa

Những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em



Như anh được sống giây phút đầu tiên

Có em tận đến những giây cuối cùng

Suốt cuộc đời anh không quên chân tình dành hết cho em.

Huyền Thoại Nàng Tiên Cá


Huyền thoại ngày xưa nàng tiên cá thích hay vui đùa
Tung tăng bay lượn rồi một hôm đến nơi trần gian
Khi đêm dần sang nàng mới hay đã quên đường về
Một mình rừng sâu nàng không biết sẽ đi về đâu
Rồi một chàng trai bỗng nhiên đến chở che cho nàng
Đâu ai ngờ rằng chàng là hoàng tử con nhà vua
Yêu nhau làm chi để trái ngang xót xa ngàn lần
Để trái tim nàng sầu lệ rơi đắng cay vô vàng

Thương ai nàng đã hiến mãi tóc đẹp xinh để được đôi chân bước đi mỗi bước là ngàn kim nhói đau
Thương ai nàng cố đến nơi thăm người yêu nhưng cớ sao không nói nên lời khi chàng đã sánh duyên cùng ai
Em mang tình yêu dấu chôn sâu đại dương
để ngàn năm biển vấn vương sóng dâng tràn từng đêm nhớ thương
Ai hay lời nguyền đã không cho thành đôi
nên xót xa hai đứa hai nơi để lòng đau mãi đến muôn đời.


Lệ đêm



Em à, anh biết giờ này em đã chìm trong giấc ngủ rồi. Mùa đông đã xa rồi, mang về những cơn gió tuyết thổi rụng những chiếc lá rụng xuống còn sót lại của mùa thu.

Đêm nay lại là 1 đêm nữa anh thức trắng ngồi nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Căn phòng vẫn vậy, chẳng có gì thay đổi, 4 bức tường dường như im lặng, lạnh ngắt... khi anh biết vị thần tình yêu đã không mỉm cười với đôi ta. Anh yêu em, anh nhớ em nhiều lắm. Và có lẽ chẳng bao giờ anh có thể quên được hình ảnh của em trong trái tim anh.




Con tim anh thêm đau buốt vì tình mình để mất nhau.
Ai xa xôi có biết hay chăng lòng anh vẫn thế thôi.

Ôi bầu trời! Ôi bao vị thần!
Đã chứng giám, đã hiểu lòng ta,
Mà tại sao vẫn ko mỉm cười
Để thấy đôi ta vẫn chia ly.
Anh giờ này chỉ biết ngậm ngùi,
Ngắm chiếc lá rơi nghiêng mùa đông
Lá che nước mắt rơi trong lòng
Và tất cả anh dành cho em.

Từng ngày từng ngày trôi qua,
Anh vẫn sống bằng niềm tin đã có.
Dù mệt mệt nhọc, mồ hôi thấm đẫm vai anh,
Anh vẫn luôn vui vì anh có em.

Cùng hòa nụ cười khi anh vui,
Cùng nước mắt khi anh buồn,
Cùng sẻ chia khi cô đơn về đêm đêm.
Em là tình yêu sáng chói.

Con tim anh thêm đau buốt
Vì tình mình để mất nhau
Ai xa xôi có biết hay chăng lòng anh vẫn thế thôi.

Em à, mình đã mến nhau trong 1 giây phút. Và để rồi cũng lại mất nhau trong chính khoảnh khắc định mệnh đã biết trước. Từ đáy lòng sâu thẳm của mình gởi tới em...

Con tim anh thêm đau buốt vì tình mình để mất nhau.
Ai xa xôi có biết hay chăng lòng anh vẫn thế thôi.

Tuổi hồng thơ ngây




Tuổi hồng thơ ngây dưới mái trường

Tuổi thơ đã đi qua rồi

Để lại cho tôi một nỗi buồn

Nói lên tiếng yêu lặng thầm

Anh dành cho em.



Xưa chúng ta chung trường

Cùng nhau hái hoa ước hẹn

Mà nay bỗng dưng em lại

Bỏ quên hoa bỏ quên tình tôi

Em vội ra đi trong ly biệt

Tháng năm vẫn trôi qua dần,
Anh chờ tin em!



Khi biết tin em rồi

Lòng tôi bỗng se thắt lại

Và khi tiếng chuông giáo đường

Còn ngân nga khi xe hoa dừng lại

Em là cô dâu khoác áo hồng

Sánh vai bước chân theo chồng,

Để lòng tôi bơ vơ.

Một trái tim một tình yêu




Đừng hoài nghi về thời gian sẽ quên
Vẫn nhớ mãi một tình yêu trong đời
Tình em còn đây, mặc thời gian đổi dời
Và em chỉ còn riêng mình anh

Khi gặp anh em biết sẽ không còn ai hơn nữa
Không còn ai thay thế anh trong giấc mộng
Mưa mù hay băng giá cũng không làm em trơn bước
Đừng hoài nghi tình em anh nhé

Ngày hôm qua đó tình đã trao anh
Cho đến mãi hôm nay ân tình vẫn đong đầy
Và mai sau nữa yêu người càng đắm say
Có ai hơn tình anh
Một tình yêu, một trái tim cho anh

Màu biển xanh, màu tình em với anh
Tình anh như cát biển, vòng tay ôm sóng biển
Trọn đời cát mãi mãi ôm ấp tình anh
Và đời em luôn cứ mang tình anh

Tưởng đã phôi pha



  

  Này đời tôi ơi đừng cho mong manh quá, khi cuộc tình rơi như lá, Em vội đi từng ngày qua thương nhớ giá buốt tim ta. Dù tình mình tan như khói ngày từ biệt người đi không nói một câu gì, này em ơi yêu nhau để làm chi...

    Em, từ khi hai ta chia tay tôi đã đi khắp nơi để tìm quên em, Hà Nội cũng không thể giúp tôi vì Hà Nội còn nhớ về em, còn đợi chờ ngày em trở lại. Huế bây giờ còn buồn hơn vì Huế không thấy em, Huế hỏi tôi tóc em có còn muợt mà như dòng sông Hương nhiều kỷ niệm. Ôi làm sao tôi có thể trả lời
  
   Cuộc tình buồn ngày nào giờ thì tuởng đi qua trong đời ta. Mà người tình thì cứ như là mây bay đi không về. Để lòng mình cững bơ vơ dạt đi xa xôi phương nào, tìm lại mình giờ đã phôi pha tình xaNgười tình yêu ơi làm sao cho em biết, trong đời này ta không nuối tiếc, ôi thời gian ngày xa xưa thương nhớ vẫn sống trong ta. Dù kỷ niệm chơi vơi quá giờ chỉ còn ngồi bên khói thuốc đợi em về, này em ơi ta vẫn khắc khoải như mê

   Đà lạt những đồi thông vẫn khắc tên em, những con đường mù sương vẫn còn nằm chờ đôi bàn chân nhỏ bé. Nha trang biển cứ rì rào ngày đêm biển gọi. Tôi về lại Sài gòn để rồi tôi nhớ em nhiều hơn vào những buổi chiều bên quán cà phê vắng, ngồi một mình xót thương cho cuộc tình mà tôi tuởng đã phôi pha....

Ngày hôm qua



Ngày hôm qua anh xa mái trường
Xa thầy cô xa cả bạn bè
Ngày hôm qua anh bước vào đời
Bỏ lại sau lưng bao kỷ niệm trắng trong
Bỏ lại sau lưng một thời vụng dại
Bỏ lại sau lưng một cánh phượng hồng
Ngày hôm qua anh xa mái trường
Xa hàng cây ghế đá xưa hò hẹn
Ngày hôm qua anh bước vào đời
Bỏ lại em yêu nơi khung trời mộng mơ
Gởi lại em yêu cánh thư còn ngại ngùng
Gởi lại em yêu mối tình đầu của anh

Rồi hôm nay anh bước vào đời
Ôm bao mộng mơ bên khung trời đại học
Ôm bao kỷ niệm của mối tình đầu tiên
Ký túc xá vắng em chiều mưa
Từng đêm thâu le lói ánh đèn vàng
Bên trang sách khuya anh nhớ thương về mẹ
Nơi phương trời xa anh chắt chiu tình ta
Và em ơi hãy vững tin ngày mai
Một tương lai tươi sáng sẽ về đây
Một thời sinh viên anh chẳng bao giờ quên

Bằng lăng tím



Nắng gửi gì cho hoa bằng lăng

Mà đượm màu tím biếc
Em đi qua.. bâng khuâng chợt tiếc,
Ôi màu mực tím năm nào...

Nắng gửi gì cánh hoa mỏng manh
Khe khẽ nắng, và xin trời ngừng gió...
Em ngập ngừng, ngập ngừng tình phai...
Tóc ngang vai, tóc ngang vai.. ai biết ai đợi chờ
Ép cánh hoa, ép cánh hoa trang sách ngẩn ngơ...

Bằng lăng tím chéo khăn, vấn vương thầm lặng
Nắng long lanh hoa tím bằng lăng
Ôi nhớ màu mực tím ngày thơ

Hãy về với em




Mây lam chiều còn buông trong tiễn đưa .
Mùa lá rơi biết sao cho vừa .
Giữa thu vàng từng chiều mưa giăng phố .
Ta bồi hồi tìm về lối yêu xưa .
Anh vô tình đùa vui trong thoáng giây .
Rồi lãng quên khi tim em đoạ đầy .
Có bao giời chạnh lòng anh chợt nhớ .
Môi hôn nào anh đã nói yêu em .


Và ta có cho em và mãi mãi .
Một tình yêu đam mê và bỏng cháy .
Niềm tin anh trao như cơn mưa rơi trên vườn yêu đang mùa hoang vắng .
Người xa mãi nơi phương trời có nhớ .
Rằng em vẫn ôm tim mình dẫu lỡ .
Trọn đời em luôn yêu riêng anh chỉ anh mà thôi hỡi người yêu dấu hãy quay về đây .
Hãy về với em

Little wonders



Let it go,
let it roll right off your shoulder
don't you know
the hardest part is over
let it in,
let your clarity define you
in the end
we will only just remember how it feels

Our lives are made
in these small hours
these little wonders,
these twists & turns of fate
time falls away,
but these small hours,
these small hours still remain

Let it slide,
let your troubles fall behind you
let it shine
until you feel it all around you
and i don't mind
if it's me you need to turn to
we'll get by,
it's the heart that really matters in the end

Our lives are made

in these small hours
these little wonders,
these twists & turns of fate
time falls away,
but these small hours,
these small hours still remain

All of my regret
will wash away some how
but i can not forget
the way i feel right now

In these small hours
these little wonders
these twists & turns of fate
these twists & turns of fate
time falls away but these small hours
these small hours, still remain,
still remain
these little wonders
these twists & turns of fate
time falls away
but these small hours
these little wonders still remain

The Show




I'm just a little bit caught in the middle
Life is a maze, and love is a riddle
I don't know where to go
Can't do it alone
I've tried, but i don't know why

Slow it down, make it stop
Or else my heart is going to pop
Cause its to much, yea its alot
To be something I'm not

I'm a fool, out of love
Cause I just can't get enough

I'm just a little bit caught in the middle
Life is a maze, and love is a riddle
I don't know where to go
Can't do it alone
I've tride, but i don't know why

I'm just a little girl lost in the moment
I'm so scared but i don't show it
I can't figure it out
It's bringing me down
I know, I've got to let it go

And just enjoy the show

The sun is hot in the sky
Just like a giant spot light
The people follow the signs
And sicronise in time

It's just, no body knows
They got to take it to the show
Yea

I'm just a little bit caught in the middle
Life is a maze, and love is a riddle
I don't know where to go
Can't do it alone
I've tried, but i don't know why

I'm just a little girl lost in the moment
I'm so scared but i don't show it
I can't figure it out
It's bringing me down
I know, I've got to let it go

And just enjoy the show

Just engoy the show
I'm just a little bit caught in the middle
Life is a maze, and love is a riddle
I don't know where to go
Can't do it alone
I've tride, but i don't know why

I'm just a little girl lost in the moment
I'm so scared but i don't show it
I can't figure it out
It's bringing me down
I know, I've got to let it go

And just enjoy the show

Just enjoy the show(x2)

I want my money back(x3)

Just enjoy the show

I want my money back(x3)

Just enjoy the show

Fairytale



Years ago, when I was younger
I kinda liked a girl I knew
She was mine and we were sweethearts
That was then but then it's true

Chorus
I'm in love with a fairytale, even though it hurts
'Cause I don't care if I loose my mind
I'm already cursed

Every day we start a fighting
Every night we fell in love
No one else could make me sadder
But no one else could lift me high above

I don't know, what I was doing
When suddenly, we fell apart
Now a days, I cannot find her
But when I do, we'll get a brand new start

Chorus
I'm in love with a fairytale, even though it hurts
'Cause I don't care, if I loose my mind
I'm already cursed

She's a fairytale yeah even though it hurts
'Cause I don't care, if I loose my mind
I'm already cursed

Vẫn Mong Em Quay Về



Tình nồng là tình chia ly

Đau xót khi con tim ai hay đổi thay

Từng chiều một mình anh nhớ

Bao phút giây dấu yêu bỗng quay về đây



Ngày nào mình kề vai nhau

Em hứa yêu mãi anh đến muôn kiếp sau

Giờ nhạt nhoà nụ hôn ngất ngây đắm say ngày xưa



Kỷ niệm tuyệt vời bên nhau

Em nhớ hay quên bao câu thơ mình trao

Bài tình buồn nào anh viết

Nay dở dang vắng em bỗng nghe buồn hơn

Và từng chiều nhìn mưa rơi

Anh nhớ sao những đêm chúng ta có nhau

Sao em yêu vội đi bỏ anh xót xa chìm trong niềm đau... em hỡi



Dù biết là thật muộn màn anh mong có em về đây

Xoá hết bao nhiêu giận hờn để tình ta thôi dở dang

Sẽ thấy ta yêu thật nhiều qua bao ngày mình xa cách

Nào tưởng chỉ là một giấc mơ mà thôi tình ơi

Người đã lạnh lùng vội vàng ra đi chẳng câu biệt ly

Bỏ hết sau lưng tình nồng tuyệt vời đôi ta đã trao

Nước mắt rơi trong lòng mình cho ta thật nhiều cay đắng

Nhưng trong tim anh chẳng trách em làm chi...

Song For A Stormy Night



The rain beats hard at my window
While you, so softly do sleep
And you can’t hear the cold wind blow
You are sleeping so deep

Outside its dark, the moon hiding
By starlight only I see
The hosts of the night-time go riding
But you are safe here with me

So, while the world out there is sleeping
And everyone wrapped up so tight
Oh, I am a vigil here keeping
On this stormy night
I promised I always would love you
If skies would be grey or be blue
I whisper the prayer now above you
That there will always be you

Sometimes, we're just like the weather
Changing by day after day
As long as we'll be together
Storms will pass away

I said I would guard and protect you
Keep you free from all harm
And if life should ever reject you
That love would weather each storm

So, while the world out there is sleeping
And everyone wrapped up so tight
Oh, I am a vigil here keeping
On this stormy night
I promised I always would love you
If skies would be grey or be blue
I whisper the prayer now above you
That there will always be you

Soon, I know you'll be waking,
Ask did I sleep- did I write?
And I'll just say I was making
A song... for a stormy night.

Cơn đau cuối cùng - Lê Hiếu



Đứng bên em im lặng thật lâu
Nhìn thấy nhau cứ thêm u sầu
Trái tim anh đang ghìm thật sâu
Từng nỗi đau mà em muốn dấu.

Biết bao nhiêu ân tình của ngày xưa
Còn lại đây vài phút giây thôi cũng chẳng còn chi nữa
Năm tháng bên nhau êm đềm của hai đứa
Từ đây sẽ rất xa.

Nếu em không thể nào ở lại đây
Vì lí do hết yêu anh rồi
Nếu hôm nay em đành lòng chia tay
Vì lúc xưa là anh có lỗi.

Chúc cho em luôn tìm được niềm vui
Từng niềm vui là những nỗi đau riêng một mình anh thôi
Xin cứ cho anh thêm một lần em hỡi
Một cơn đau sau cuối.


Vì em đã muốn như thế
Anh sẽ như thế, anh sẽ ghi sâu bao điều lỗi lầm
Từ đây cho đến muôn kiếp, anh sẽ âm thầm
Vùi chôn bao nỗi yêu thương lặng câm.

Và em đã muốn như thế
Em cứ như thế, em hãy quên đi cuộc tình chúng mình
Từ đây cho đến muôn kiếp, anh sẽ vô tình
Làm sao anh dám trông mong em về, với anh.

Tình Yêu Nào Phải Trò Chơi



Anh cất lời bài hát này lên thì cũng là lúc em đã đi thật xa rồi. Em đi mà chẳng nói một lời từ biệt nào hết. Em đổ lỗi tất cả tình yêu này cho anh. Tại sao lại như vậy. Anh yêu em cũng là tội lỗi sao hả em. Em quay lưng bỏ đi coi tình yêu của anh như là trò chơi vậy. Trò chơi chỉ có ba người, hai người đã yêu nhau rồi, bỏ lại một người, người đó là anh.


Dường như anh đang mơ , mơ giấc mơ không có anh
dường như con tim em đang cất tiếng không cần anh
dù sao đi chăng nữa cũng chỉ là một lời hứa
dù sao di chăng nữa anh vẫn yêu như ngày xưa

ngày xưa tay trong tay em hứa mãi không đổi thay
giờ say mê bên ai em đổ lỗi anh vô tình
thà yêu trong cay đắng vẫn hơn một đời xa vắng
tình anh, đôi tay trắng mãi xót xa mộng tình nhân

Nếu người ấy không em như anh từng yêu
chỉ là thoáng như đam mê đến bên đời
để rồi lãng wên xem yêu đuơng như trò chơi
hãy về với anh ta xây lại tình yêu mới

Nếu người ấy yêu như anh đã từng yêu
Thì em hãy wên anh như wên một trò chơi
Trò chơi ái ân không yên vui giữa ba người
Đành thôi chấp nhận tiễn đưa em về bên người


Và rồi em lại đi mãi... Chỉ một mình anh bơ vơ... giữa dòng đời lạc lõng. Cứ mỗi lần lời hát này được cât lên, anh lại thấy nhớ em rất là nhiều... và anh biết rằng... trái tim của anh mãi mãi chỉ là kẻ cô đơn!

Và rồi em đã khóc như chưa từng khóc bao giờ
Lệ tình hoen đôi mi khi tiễn đưa một người đi
Ngày xưa anh cũng thế đưa tiễn một chiều đông
Giọt nước mắt đàn ông thấm sâu tận đáy lòng
Thương tình mình long đong

Để rồi em đi mãi anh riêng mang trọn khối sầu
Thầm nguyện cầu em sẽ yên ấm bên người dài lâu
Dù lòng nghe quặn đau ai đoán trước được ngày sau
Hạnh phúc lắm khổ đau khiến xui em trở về
Não nề trông thấy nhau ngậm ngùi trong nỗi đau tương phùng

Chuyện cuộc đời như biển khơi
Tình có lúc như trò chơi
Thì đừng khóc nữa người ơi
Hãy chôn sâu cuộc tình buồn vào dĩ vãng
Khi lòng người đã đổi thay
Trò chơi biến tan thành mây
Mơ chỉ giấc mơ sum vầy
Khi đôi mình đã không may hãy về đây
Niềm dấu yêu ngày xưa, vẫn chờ.

Unbreak My Heart - Toni Braxton



Don't leave me in all this pain


Don't leave me out in the rain

Come back and bring back my smile

Come and take these tears away

I need your arms to hold me now

The nights are so unkind

Bring back those nights when I held you beside me



Un-break my heart

Say you'll love me again

Undo this hurt you caused

When you walked out the door

And walked outta my life

Un-cry these tears

I cried so many nights

Un-break my heart

My heart



Take back that sad word good-bye

Bring back the joy to my life

Don't leave me here with these tears

Come and kiss this pain away

I can't forget the day you left

Time is so unkind

And life is so cruel without you here beside me



Don't leave me in all this pain

Don't leave me out in the rain

Bring back the nights when I held you beside me



Un-break my heart

Come back and say you love me

Un-break my heart

Sweet darlin'

Without you I just can't go on

Can't go on

You raise me up



When I am down and, oh my soul, so weary

When troubles come and my heart burdened be
Then, I am still and wait here in the silence
Until you come and sit awhile with me.

You raise me up, so I can stand on mountains
You raise me up, to walk on stormy seas
I am strong, when I am on your shoulders
You raise me up: To more than I can be

You raise me up, so I can stand on mountains
You raise me up, to walk on stormy seas
I am strong, when I am on your shoulders

You raise me up: To more than I can be.


There is no life - no life without its hunger

Each restless heart beats so imperfectly

But when you come and I am filled with wonder
Sometimes, I think I glimpse eternity.

You raise me up, so I can stand on mountains

You raise me up, to walk on stormy seas
I am strong, when I am on your shoulders
You raise me up: To more than I can be.


You raise me up, so I can stand on mountains
You raise me up, to walk on stormy seas
I am strong, when I am on your shoulders

You raise me up: To more than I can be.

Tuyết rơi mùa hè




Nếu anh gặp em từ đầu, có lẽ đã không ai qua bể dâu
Nếu anh được sống từ đầu, vẫn muốn bên em như thời thơ ấu
Nếu mai rời xa nhìn lại, trong giấc mơ anh, em sẽ hiện ra
Như tuyết mùa hè rạng ngời trong màu áo trắng phau.

Nếu em rồi sẽ ở lại, anh sẽ biết yêu em hơn ngày xưa
Nếu những màu sắc nhạt dần, anh sẽ vẽ em với màu nỗi nhớ
Và nếu thời gian trở lại, thì những nhánh sông hay bao con đường
Cũng sẽ dẫn về một ngày anh chờ em...

Vì ngày em đến là ngày tuyết rơi mùa hè
Bầu trời lấp lánh, những cánh hoa như sao tỏa bay
Và dù anh có trẻ lại vẫn nguyên lời thề
Vì màu nơ trắng em cài là hoa tuyết không tàn

Nhỏ ơi !





Lần đầu ta gặp nhỏ, trong nắng chiều bay bay

Ngập ngừng ta hỏi nhỏ, nhỏ bảo nhỏ không tên

Ừ thì nhỏ không tên. Bây giờ quen nhé nhỏ! Nhỏ ơi...


Lần này ta gặp nhỏ, trong nắng chiều bay bay

Ngập ngừng ta hỏi nhỏ, nhỏ bảo nhỏ chưa yêu

Ừ thì nhỏ chưa yêu. Bây giờ yêu nhé nhỏ! Nhỏ ơi...

Lần này, nhỏ quay đi, không thèm nhìn ta nữa
Giọt sầu rơi 1 mình. Chỉ còn ta 1 mình. Nhỏ ơi...

Còn gì đâu hỡi nhỏ. Trong nắng chiều phôi phai

Kỷ niệm ta cùng nhỏ, giờ chỉ là hư vô

Ừ thì là hư vô. Xa rồi vẫn nhớ hoài. Nhỏ ơi...


Tình cờ ta gặp nhỏ, trong nắng vàng ban mai

Thẹn thùng ta hỏi nhỏ, nhỏ bảo khờ ghê đi

Ừ thì khờ ghê đi. Yêu rồi sao chẳng hiểu. Nhỏ ơi...

Hòn đá cô đơn



Có hòn đá cô đơn xa xăm.
Đứng ở đó cớ sao một mình.
Phải chăng đá cũng thất tình?
Hoà niềm đau với ta.
Có chị gió bay ngang qua.
Khẽ nhẹ vuốt mát tâm hồn mình

Này cậu trai thất tình!
"Buồn làm chi hỡi em?"
Có giọt nước rơi trên mi,
Khẽ nhẹ thấm xót xa trong lòng.
Hình như nước cũng biết rằng:

"Nàng đã xa cách ta ..."
Ôi giọt nước đau thương kia ơi !!!
Chớ vội khóc khiến ta thêm buồn,
Vì ta cũng đã biết rằng:
"Nàng đã xa cách ta...."


Khi người lỡ quay lưng ra đi.
Đẫu còn chút vấn vương trong lòng.
Thì người yêu ơi ta biết rằng:
"Nàng đã xa cách ta ..."
Ta ôm một chút đau thương thôi.
Dẫu thầm kín mãi trong tâm hồn
Vì người yêu ơi ta biết rằng:
"Nàng sẽ quên mất ta ... "

Con đường ấy




Con đường ấy giờ đã thành kỉ niệm
Khi bóng anh xa hút mãi bên trời
Em bất lực nhìn theo lặng lẽ
Hiểu rằng mình sẽ mãi đơn côi

Day dứt chi trái tim đã chia đôi
Nước đã đổ sao đong đầy được nữa
Anh lạnh lùng cười trên đau khổ
Em nghe tình yêu chết giữa dòng đời

Thôi nhé anh yêu thương thế đủ rồi
Mong anh nhận lại những gì đã tặng
Nhưng còn có một vết thương trầm lặng
Hãy để em mang nó suốt cuộc đời

Cám ơn anh khi mang đến nụ cười
Cùng hạnh phúc cho em trong ngày cũ
Tình yêu ấy bỏ quên lời quên nhủ
Để bây giờ em ôm trọn nỗi đau

Em sẽ chẳng bao giờ trách anh đâu
Và cũng sẽ không nói rằng rất tiếc
Em và anh ta yêu nhau tự nguyện
Có tiếc chăng chỉ là:“Anh không đi hết tình yêu em“

(Hàn Lệ Giang)

Tâm sự 1 BKer vô danh..... !



Năm mình học lớp một, mình xinh trai nhất lớp. Lúc này đã biết phân loại con trai và con gái. Nhưng khi đó với mình con gái vẫn là sinh vật rắc rối, thường xuyên khóc nhè và hay nhún chân khi hát tốp ca - ghét!

Năm lên lớp hai, mình xinh trai thứ nhì lớp. Thằng được coi là xinh trai nhất lớp theo mình thì ẻo lả, trắng như cục bột và chỉ có thể từ trường về nhà nếu được bố mẹ đón. Mặc kệ! Mình chẳng care con gái trong lớp, mình mơ chị Hằng liên đội phó xinh gái nhất trường. Thích nhất là lúc đầu giờ cả trường tập thể dục, chị ý đánh trống. Lúc hát Quốc ca thì chị ý bắt nhịp cho cả trường hát, tay thì kéo cờ. Tóm lại ở trong trường chị ý có địa vị, xinh đẹp, biết hát, lại biết làm việc thành thạo với trống và cờ.

Năm lớp năm. Ngoài mình ra cũng có nhiều thằng xinh trai trong lớp (chúng nó ở đâu chui ra thế nhỉ?). Mình không còn đứng thứ nhì nữa, nhưng cũng chẳng quan trọng. Điều quan trọng là chị Hằng Liên đội phó đã chuyển trường. Mình cũng hiểu ra rằng dù chị ý không chuyển trường thì cũng ngoài tầm với. Mình chuyển sang quan tâm đến em Diệp lớp phó phụ trách học tập kiêm quản ca. Diệp cũng có chức sắc, hát cũng hay, lại học cùng lớp với mình. Diệp thích ăn xí muội Thái, nhưng kệ thôi, Diệp thích thì Diệp bảo bố mẹ mua cho!

Năm lớp bảy. Mình bớt xinh trai dần, cũng chẳng quan trọng. Quan trọng là có vẻ mình chậm lớn hơn các bạn cùng lớp. Tình hình cũng không tệ lắm vì nói chung tầm tuổi này con trai nhỏ người hơn con gái. Diệp có vẻ gắn bó với Hoàng - Chi đội trưởng. Hai đứa học nhóm với nhau suốt ngày, mình thừa biết không phải lúc nào Hoàng đến nhà Diệp cũng chỉ để học nhóm. Nhà mình gần nhà Hoàng, mình sẽ mách bố mẹ nó. Còn Diệp, nếu cần mình có thể nhịn ăn sáng mua xí muội Thái cho Diệp gặm chơi!

Năm lớp Chín. Mình còi nhất lớp, cũng không biết mình xinh trai đứng thứ mấy trong lớp vì đã lâu không thấy ai khen. Đếch cần khen luôn! Hai năm nay Diệp và Hoàng đi học bằng một xe đạp. Bố mẹ Hoàng quản lý con kiểu gì thế không biết? Ứ quan tâm luôn! Thực ra yêu cán bộ lớp có gì hay ho nhỉ? Em Hiền Anh cũng xinh đấy chứ, lại hay cho mình mượn bút. Mấy lần nghỉ ốm toàn em ý chép bài cho, còn mang vở qua tận nhà.

3 năm cấp 3. Mình vẫn còi như thế thôi (không còi hơn đâu nhá!), nhan sắc có vẻ tệ hơn vì mầm tình tua tủa trên mặt. Hiền Anh không thi cùng trường với mình. Năm cuối cấp chia tay chỉ đề nghị mình ghi vài dòng trong lưu bút. Con gái cấp ba dữ quá, toàn kết bạn với con trai ở ngoài trường. Mấy thằng mặt già như rễ cây, chạy xe hai kỳ đến cổng trường đón bạn gái nẹt pô ầm ĩ. Bụt chùa nhà không thiêng mà! Bây giờ mình chỉ mơ có Hiền Anh để đi học cùng, mình có bao nhiêu chuyện để kể nhá, mà cũng thích nghe Hiền Anh kể chuyện nữa cơ.

Đại học. Nhan sắc của mình bị thời gian, khí hậu nóng ẩm nhiệt đới gió mùa ở VN và sự thờ ơ của nữ giới tàn phá không nương tay. Có thằng bạn thân mô tả: “Mặt mày nhìn kỹ lộ rõ cả đầu lâu”. Bây giờ mà có bạn gái thân thì tốt quá! Chẳng cần xinh đâu, tính tình hiền hậu là được, quan trọng là chịu kết bạn với mình. Sớm hôm đi về lẻ bóng buồn quá ai ơi. Nhanh lên không ra trường mất rồi!

Ra trường. Đi làm chỗ này chỗ nọ, chẳng có đồng nghiệp nữ nào thèm liếc. Soi gương thấy mình giống cái điện thoại đời cổ, vỏ xước phím lô, sóng chập chờn pin 1 vạch, thi thoảng lại sụt nguồn. Nói thế nhưng vẫn thèm có bạn gái, xinh thì không dám mơ rồi, ngay cả hiền hậu cũng không cần nốt. Cứ là con gái, mình mẩy tóc tai tứ chi đủ cả là phải lòng ngay.
Up to now. Mình đã quên hẳn thói quen soi gương mỗi buổi sáng. Việt Nam có 2 nhân vật xấu xí nhất trong lịch sử văn học là Trương Chi và Sọ Dừa, 2 vị này nhất định sẽ bớt mặc cảm nếu sống cùng thời với mình. Hy vọng có bạn gái hơi bị mong manh, giống như xem đá bóng, đội nhà bị dẫn trước 3 trái không gỡ, hiện giờ là phút bù giờ thứ 4 của hiệp 2. Thằng bạn thân (lại 1 thằng bạn thân) góp ý chân tình: “Mày hiện giờ không còn quyền đặt tiêu chuẩn bạn gái đâu. Cứ là con gái, trời mưa biết chạy vào nhà là được!”

Ừa nhỉ, tao cũng có cần gì cao xa đâu, trời mưa biết chạy vào nhà là được. Ví dụ trời mưa không vào nhà mà cứ đứng giữa sân ngửa mặt lên cười tao cũng OK, tao sẽ ra sân đứng cạnh cô ấy, 2 đứa nắm tay nhau... cười.



Đôi lúc, ai đó trong chúng ta tồn tại cảm giác đơn độc.. Dù đang sống ở thành phố gần 10 triệu dân, đầy đủ người mình yêu thương và yêu thương mình.

Đôi lúc, ta thấy mình cũ kĩ

Rhythm of the rain





Khi mà cuộc sống càng ngày càng diễn ra hối hả,vội vã thì có lẽ những cơn mưa thường đem đến cho lòng người những cảm xúc mới lạ và lãng mạn,đánh thức những rung động khuất lấp ngủ yên đâu đó trong tâm hồn. ...
Trưa nay trời âm u mây đen trĩu trịt rùi mưa rào rào,nhẩn nha nhấp từng giọt cà fê trong quán nhỏ ven đường,ngẩn ngơ lắng nghe vang đâu đó ca khúc quen thuộc và dễ thương của The Cascades-"Rhythm of the rain".


Ta hình dung ra cơn mưa như một ngươi bạn nhỏ của chàng trai để anh ta trút hết nỗi niềm:
"Listen to the rhythm of the falling rain.Tellling me just what a foll I've been"(Những giọt mưa đang gõ nhịp ngoài cửa sổ,nói rằng tôi đã là một anh chàng khờ khạo biết bao)
Sự ra đi của cô bạn gái đã đem lai cảm giác cô đơn trống trải trong tận đáy sâu tâm hồn chàng trai.

Cô đã "say goodbye"với cậu để tìm kiếm một niềm vui mới,một hạnh phúc mới,mà không hề bít rằng mình đã mang theo luôn trái tim của chàng trai(The only girl I care about has gone away.Looking for a brand new start).

Và giờ đây, chính những giọt mưa đang tí tách gõ nhịp đều đều bên ngoài khung cửa sổ lại là người cùng chàng trai chia sẻ nỗi buồn-1 nỗi buồn trong trẻo rất đỗi nhẹ nhàng của trái tim mới chớm,với những "kể lể" rất trẻ con:
(Rain please tell me now does that seem fair.For her to steal my heart when she don't care.I can't love another when my heart's somewhere far away"( Này mưa,mưa hãy nói với tôi rằng chuyện cô nàng đánh cắp trái tim của tôi rồi bỏ chạy thật chẳng"đẹp"chút nào.Làm sao tôi có thể yêu một ai khác khi mà trái tim mình đã bị mang đi???).

Phần lớn chúng ta yêu thích bài hát này một phần vì lyric khá giống với tâm trạng hay buồn vu vơ,thấy chuyện gì cũng to tát,lớn lao,mà không nghĩ rằng đó mới chỉ là những cảm xúc ban đầu,sẽ nuôi dưỡng tâm hồn chúng ta trở nên trong sáng và đẹp đẽ hơn....

Có ai lại không bị mê hoặc bởi giai điệu organ vui tươi và trong văn vắt của ca khúc này??????? Và mưa ơi,mưa cứ rơi rơi đi...
(http://my.opera.com/xikechua/)

Đừng nhe !!!



Đừng buồn bạn nhé, mình không gọi điện thoại cho bạn không có nghĩa là mình không muốn nói chuyện với bạn đâu! Chỉ tại vì mình thích nói chuyện trực tiếp với bạn hơn.

Đừng buồn bạn nhé, mình không comment cho blog của bạn không có nghĩa là mình không quan tâm đâu. Cái view của bạn vẫn tăng đều phải không, trong đó có phần của mình... kha khá đấy.

Đừng buồn bạn nhé, mình không đi chơi với bạn không có nghĩa là mình muốn tránh xa bạn đâu. Mình biết bạn có rất nhiều bạn khác ngoài mình ra và mình vẫn luôn trân trọng khoảng thời gian mà chúng ta bên nhau. Nhưng nếu bạn nói bạn chỉ mình mình là bạn thôi thì mình sẽ sẵn sàng là cầu nối cho bạn với cả thế giới này.


Đừng buồn bạn nhé, vì đôi khi mình không "đếm xỉa" đến bạn. Nhưng mình vẫn luôn âm thầm quan sát bạn đấy. Có thể mình không biểu lộ ra nhưng mình đang cố cảm nhận cảm giác mà bạn đang trải qua. Vì thế mình không nhìn bạn không có nghĩa là mình không thấy bạn

Đừng buồn bạn nhé, đôi khi mình gặp khó khăn nhưng không nhờ bạn giúp đỡ. Không phải mình không tin tưởng bạn mà mình chỉ muốn tự mình phải giúp mình trước khi nhờ ai đó. Mình chỉ đang rèn ý chí cho chính mình thôi, bạn đừng lo lắng nhé.

Cũng đừng buồn bạn nhé, đôi khi bạn ngã thật đau nhưng mình không bên cạnh đỡ bạn dậy. Mình vẫn đứng đấy nhưng chỉ nhìn và động viên bạn thôi. Vì mình biết những khó khăn đó sẽ không làm bạn lùi bước và vì mình cũng muốn bạn sẽ luôn mạnh mẽ hơn. Để đôi khi chúng ta xa nhau, mình và bạn vẫn luôn sống tốt

Đừng buồn bạn nhé, thỉnh thoảng mình không thể nhớ những điều mà bạn muốn mình phải nhớ. Không phải mình không quan tâm, chỉ tại mình trí nhớ kém! Những lúc ấy bạn hãy nhắc nhở mình nhé. Khi chúng ta nhắc nhở nhau, chúng ta sẽ nhớ nhiều hơn

Đừng buồn bạn nhé, sẽ có vài lần bạn thấy mình hùa theo số đông hơn ngả về bạn. Không phải vì mình thiên vị, mà vì mình có những điều đặc biệt hơn chỉ dành riêng cho bạn thôi.

Đừng buồn bạn nhé, vì đôi khi bạn muốn chúng ta là một nhóm nhưng mình đã không làm thế. Không phải vì mình không xem trọng bạn mà là vì mình luôn tôn trọng không gian riêng của bạn. Bạn là duy nhất và bạn thật đặc biệt. Tuy nhiên mình rất thích vì được làm việc nhóm với bạn đó bạn biết không? Bạn có chơi trò ghép hình chưa? Các mảnh ghép đều khác nhau nhưng chúng luôn khớp với nhau để tạo thành một tác phẩm hoàn chỉnh. Đừng buồn vì sự khác biệt!

Đừng buồn bạn nhé, có vài lần mình cười với người khác nhiều hơn với bạn. Vì mình chỉ muốn bạn chú ý mình nhiều hơn thôi.

Đừng buồn bạn nhé, vì có những khi bạn pha trò nhưng mình đã không hưởng ứng. Những lúc ấy mình đang ghen tức đấy! Vì những người khác gần bạn hơn mình mà.

Đừng buồn bạn nhé, có những lúc mình đã nói những lời nói mà bạn không thích. Mình biết bạn sẽ buồn nhưng mình chỉ muốn bạn tốt hơn thôi.

Đừng buồn bạn nhé... tại sao bạn lại chọn nỗi buồn khi có nụ cười kế bên nhỉ? Ừ, đúng là có lúc chúng ta phải khóc, khóc cho những gì cao đẹp và chính đáng. Nhưng không vì thế mà "mít ước" nhé.

Đừng buồn bạn nhé, đôi khi bạn buồn mà mình không thể ở bên cạnh. Đơn giản thôi, bạn chỉ việc nhấc điện thoại lên và gọi cho mình. Ừ đúng là mình không thích nói chuyện qua điện thoại, nhưng nghe thấy giọng bạn là mình vui rồi. Và mình sẽ phóng như bay đến bên cạnh bạn thôi.

À còn nữa, bạn cũng đừng buồn vì mình chỉ xưng hô "bạn với mình" thôi nhé. Mình muốn mọi việc thật tự nhiên thôi. Ừ, thật đơn giản và tự nhiên. Rồi cũng sẽ có ngày chúng ta xưng hô khác thôi. Nhưng mình vẫn thích xưng hô thế. Không phải mình không muốn tình cảm của chúng ta tiến xa hơn mà đơn giản chỉ vì đối với bạn, tình cảm của mình luôn nguyên vẹn như cái giây phút đầu tiên mà bạn làm mình... lung lay.

Ừm cũng đừng buồn bạn nhé, đôi khi mình hành động khác với suy nghĩ của mình nhiều lắm lắm. Có khi bạn sẽ thấy mình không đồng ý một vài điểm gì đó với bạn, nhưng đã từ lâu mình tự nhủ rằng mình sẽ chấp nhận con người thật của bạn rồi. Biết sao giờ, mình có khi mâu thuẫn thế đấy.

Cái này thì không muốn nói nhưng thôi thì nói cho bạn biết luôn là đừng buồn bạn nhé, cho dù chúng ta có chia tay sau này. Hãy tin là bạn sẽ nhận được hạnh phúc mà bạn xứng đáng được nhận. Và mình luôn luôn cầu mong cho bạn hạnh phúc về sau ngay cả khi bạn làm mình tổn thương. Khi chúng ta là hai mảnh ghép không khớp nhau thì sao ghép với nhau được phải không?

Cuối cùng nhé, bạn đừng buồn vì mình luôn giục bạn ngủ sớm. Không phải mình không muốn chat với bạn, mà mình chỉ muốn bạn luôn giữ gìn sức khỏe thật tốt. Khi đó, những nụ cười của bạn sẽ tươi tắn hơn và như thế ngày của mình sẽ trong vắt hơn.

Với lại, nếu bạn ngủ sớm thì mình cũng ngủ sớm, nếu mình ngủ sớm thì sáng mai mình sẽ gặp nhau sớm hơn, nếu mình gặp nhau sớm hơn thì mình sẽ được ở bên cạnh bạn nhiều hơn! Hoặc ai biết được chúng ta sẽ gặp nhau trong mơ bạn nhỉ?
(http://my.opera.com/xikechua)

Cây, lá và gió

Nếu bạn muốn có tình yêu của ai đó… đầu tiên hãy yêu người đó trước đã ...



Cây

Lý do tôi được gọi là cây là vì tôi thích vẽ cây, một thời gian dài, tôi vẽ 1 cái cây nhỏ ở góc những bức tranh của tôi. Tôi đã từng hẹn hò với 5 cô gái khi tôi còn học dự bị đại học, trong số đó có 1 người tôi rất mến, rất mến nhưng lại ko có can đảm để quen cô ấy. Cô ấy không có khuôn mặt xinh đẹp, không có những ngón tay thon dài,không có một ngọai hình nổi bật, cô ấy là một cô gái hết sức bình thường.
Tôi thích cô ấy, thật sự thích cô ấy, tôi thích sự ngây thơ, thích nét tinh nghịch, thích sự dễ thương , thông minh và yếu ớt của cô ấy. Lý do mà tôi không quen với cô ấy là vì tôi nghĩ người quá bình thường như cô ấy thì không hợp với tôi. Tôi cũng sợ rằng khi quen nhau rồi thì những tình cảm tốt đẹp tôi dành cho cô ấy cũng tan vỡ. Một phần cũng sợ những tin đồn sẽ làm tổn thương cô ấy. Tôi nghĩ rằng nếu cô ấy thật sự dành cho tôi thì cuối cùng cô ấy cũng sẽ là của tôi và tôi không việc gì phải từ bỏ mọi thứ vì cô ấy. Lý do cuối cùng đã khiến cô ấy ở bên cạnh tôi suốt 3 năm. Cô ấy nhìn tôi theo đuổi những cô gái khác và.. tôi đã làm cô ấy khóc suốt 3 năm đó…



Cô ấy muốn làm một diễn viên giỏi nhưng tôi lại là một đạo diễn vô cùng khắt khe. Khi tôi hôn người bạn gái thứ 2 thì cô ấy từ đâu đi tới, cô ấy rất bối rối nhưng cũng chỉ cười và nói “ cứ tự nhiên” trước khi chạy đi.Ngày hôm sau, mắt cô ấy sưng như một hạt dẻ. Tôi cố tình không hiểu lý do tại sao cô ấy khóc và chọc cô ấy suốt ngày hôm đó. Khi mọi người đi về hết, cô ấy ngồi khóc một mình trong lớp. Cô ấy không biết tôi quay trở về lớp để lấy đồ …và tôi đã ngồi nhìn cô ấy khóc hơn 1 tiếng

Người bạn gái thứ tư của tôi không thích cô ấy. Có một lần hai người đã cãi nhau, tôi biết theo tính cách của cô ấy , cô ấy chắc chắn ko phải là người gây chuyện nhưng tôi vẫn đứng về phía bạn gái mình. Tôi mắng cô ấy, cô ấy đã nhìn tôi với một ánh mắt thật sự shock, tôi đã không quan tâm đến cảm giác của cô ấy và bỏ đi với bạn gái của mình

Ngày hôm sau, cô ấy vẫn cười giỡn với tôi như không có chuyện gì xảy ra, tôi biết cô ấy bị tổn thương nhưng tôi nghĩ cô ấy không biết, tôi cũng đau như cô ấy vậy.

Khi tôi chia tay với người bạn gái thứ 5, tôi đã hẹn hò với cô ấy, sau khi đi chơi được vài ngày tôi nói với cô ấy tôi có chuyện muốn nói cho cô ấy, cô ấy nhìn tôi và cũng nói là có chuyện muốn nói cho tôi biết. Tôi nói cho cô ấy nghe về việc tôi chia tay và cô ấy nói cho tôi hay là cô ấy bắt đầu quen người con trai khác. Tôi biết người đó là ai, người đó đã theo đuổi cô ấy một thời gian dài, một ngừời con trai rất dễ thương, năng động và đầy sức sống. Việc người đó thích cô ấy đã được bàn tán trong trường một thời gian dài.

Tôi không thể nói cho cô ấy biết là tim tôi đau như thế nào, tôi chỉ cười và chúc mừng cô ấy. Khi tôi về tới nhà, tim tôi đau đến nỗi tôi không thể đứng vững nổi nữa, giống như có một tảng đá đè nặng lên ngực tôi, Tôi không thở nổi, muốn hét thật to nhưng không thể. Nước mắt rơi xuống, tôi gục ngã và khóc.Đã bao nhiêu lần tôi nhìn thấy cô ấy khóc vì một người đàn ông cũng không chịu hiểu cho cảm giác của cô ấy?

Sau khi tốt nghiệp, tôi cứ đọc mãi cái sms được gửi 10 ngày sau đó, nó nói “ lá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại”



Suốt thời còn học dự bị đại học, tôi rất thích đi nhặt lá, tại sao ư? Tại vì tôi thấy để một cái lá rời khỏi cái cây mà nó đã dựa dẫm lâu như vậy cần phải rất can đảm.Suốt thời gian học dự bị, tôi luôn ở rất gần một người con trai, không phải là bạn trai đâu… chỉ là bạn bè thôi. Khi anh ấy có người bạn gái đầu tiên. Tôi học được một cảm giác mà trước giờ tôi nghĩ là mình ko thể có – Sự ghanh tị. Nỗi cay đắng đó không thể diễn tả bằng lời, giống như là cực đỉnh của đau khổ vậy. nhưng sau đó 2 tháng thì họ chia tay, tôi chưa kịp vui mừng thì anh ấy lại quen tiếp một người con gái khác
Tôi thích anh ấy và tôi biết rằng anh ấy cũng thích tôi. Nhưng tại sao anh ấy lại không hề biểu hiện? Tại sao anh ấy thích tôi mà lại không chịu bắt đầu trước. Mỗi lần anh ấy có bạn gái mới là một lần tim tôi đau nhói. Thời gian trôi qua, tim tôi đã vì anh ấy mà tổn thương rất nhiều. Tôi bắt đầu tin rằng đây chỉ là tình cảm đơn phương của mình tôi mà thôi.Nhưng nếu anh ấy không thích tôi thì tại sao lại đối xử tốt với tôi như vậy. Nó khác xa với việc anh ấy làm vì tình bạn. Thích một người sao mà khổ như vậy. Tôi có thể biết anh ấy thích gì, biết sở thích của anh ấy, nhưng tình cảm anh ấy dành cho tôi thì tôi không thể hiểu được và tôi cũng không thể nào mở lời được.
Trừ việc đó ra, tôi vẫn muốn được ở bên cạnh anh cấy, quan tâm anh ấy, chăm sóc anh ấy và yêu anh ấy, hi vọng một ngày đẹp trời nào đó anh ấy sẽ thay đổi và yêu tôi, kiểu như đợi điện thọai của anh ấy mỗi đêm, muốn anh ấy gửi tin nhắn cho mình… Tôi biết cho dù anh ấy bận thế nào, anh ấy cũng sẽ dành thời gian cho tôi. Bởi vì như vậy nên tôi đã chờ anh ấy. 3 năm thật khó mà trôi qua và nhiều lúc tôi cũng nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. Thỉnh thỏang, tôi tự hỏi liệu tôi có nên tiếp tục đợi chờ hay không? Nỗi đau, sự tổn thương và nỗi ám ảnh đã theo tôi suốt 3 năm.
Cho đến năm tôi sắp tốt nghiệp, một chàng trai nhỏ hơn tôi 1 tuổi đã công khai theo đuổi tôi. Mỗi ngày anh ấy đều thể hiện tình cảm với tôi,anh ấy như một cơn gió, cố thổi một chiếc lá ra khỏi cành cây mà nó dựa dẫm, ban đầu tôi thấy hơi khó chịu, nhưng dần dần tôi đã dành cho anh ấy một góc nhỏ trong tim mình. Đến cuối cùng, tôi nhận ra rằng cơn gió đó có thể làm tôi hạnh phúc, có thể thổi tôi tới một vùng đất tốt đẹp hơn…cho nên cuối cùng tôi đã rời cây, nhưng cái cây chỉ cười và không hề khuyên tôi ở lại.

Lá lìa cành là vì gió thổi hay vì cây không giữ lá ở lại??

Gió

Bởi vì tôi thích một cô gái được gọi là Lá, bởi vì cô ấy quá dựa dẫm vào cây cho nên tôi phải trở thành một cơn gió mạnh, một cơn gió có thể cuốn cô ấy đi. Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là khỏang 1 tháng sau khi tôi chuyển trường tới đây. Tôi nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn hay nhìn đội trưởng và tôi chơi đá bóng. Suốt thời gian đó, cô ấy luôn ngồi đó , một mình hoặc với những người bạn chỉ để nhìn đội trường. Khi anh ấy nói chuyện với những cô gái khác, tôi nhận thấy sự ghen tị trong mắt cô ấy, khi anh ấy nhìn cô ấy, tôi lại thấy nụ cười trong mắt cô ấy. Nhìn cô ấy trở thành một sở thích của tôi, giống như cô ấy thích nhìn anh ấy vậy.

Một ngày, cô ấy không xuất hiện nữa, tôi cảm thấy như có gì đó trống vằng vậy. Tôi không thể giải thích nổi cảm giác của mình lúc đó , cảm thấy như là khó chịu lắm vậy, bữa đó đội trưởng cũng không tới , tôi tới lớp của 2 người, đứng ở ngòai và nhìn thấyanh ấy đang la mắng cô ấy. Mắt cô ấy ngân ngấn nước khi anh ta đi. Ngày hôm sau, tôi thấy cô ấy trở lại bình thường, vẫn ngồi đó và ngắm anh ta. Tôi đi ngang qua cô ấy và cười, tôi viết một lời nhắn và đưa cho cô ấy, cô ấy hơi ngạc nhiên, cô ấy nhìn tôi , cuời rồi nhận mảnh giấy. Ngày hôm sau, cô ấy xuất hiện, đưa tôi mảnh giấy rồi đi

“Trái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu”
“Không phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời hkỏi cây”
Tôi trả lời lời nhắn của cô ấy như vậy và dần dần cô ấy đã chấp nhận những món quà và điện thọai của tôi. Tôi biết người cô ấy yêu không phài là tôi. Nhưng tôi có linh cảm là một ngày nào đó tôi có thể làm cho cô ấy thích tôi. Trong vòng 4 tháng , tôi công khai tình cảm của tôi với cô ấy không dưới 20 lần . Mỗi lần như vậy, cô ấy đều chuyển đề tài, nhưng tôi không bỏ cuộc. Nếu tôi đã quyết định muốn có cô ấy, tôi sẽ làm mọi cách để cô ấy thích tôi. Tôi không thể nhớ nổi là tôi đã tỏ tình với cô ấy bao nhiêu lần. Mặc dù cô ấy lảng tránh nhưng trong lòng tôi vẫn nuôi hi vọng, hi vọng một ngày cô ấy sẽ chịu làm bạn gái của tôi.
Một hôm tôi gọi điện cho cô ấy nhưng cô ấy không nói gì cả. tôi hỏi cô ấy “ em đang làm gì vậy, sao em ko nói gì hết vậy”, cô ấy nói “ Đầu của em đau lắm” “hả?” “đầu em đau lắm” cô ấy lặp lại to hơn. Tôi cúp máy và vội vàng đón taxi đến nhà cô ấy, khi cô ấy vừa ra mở cổng, tôi ôm ghì cô ấy vào lòng….và từ hôm đó…chúng tôi là một cặp


Vậy lá rời cây là vì gió thổi đi hay vì cây đã không giữ lá lại?...
(http://my.opera.com/xikechua)

Luôn chờ em cúp máy trước…



Ngày ấy, khi cô gái và chàng trai đang yêu nhau thắm thiết. Mỗi lần gọi điện thoại, hai người chuyện trò tưởng chừng không bao giờ dứt. Cuối cuộc gọi, luôn là cô gái gác máy trước, sau khi đã cố nấn ná, không muốn nói lời tạm biệt, chàng trai lại từ từ cảm nhận hơi ấm còn vương lại của giọng nói trong không trung, và một nỗi buồn man mác, vấn vương, lưu luyến.
Sau đó, hai người chia tay. Cô gái nhanh chóng có người yêu mới, một anh chàng đẹp trai, hào nhoáng. Cô gái thấy rất mãn nguyện, và cũng rất đắc ý. Nhưng rồi về sau, cô dần dần cảm thấy giữa hai người dường như thiêu thiếu một điều gì đó, sự bất an đó khiến cho cô thấy như có một sự mất mát mơ hồ. Là điều gì vậy nhỉ? Cô cũng không rõ nữa. Chỉ là khi hai người kết thúc cuộc gọi, cô gái cảm thấy khi mình chưa kịp nói xong một nửa câu “Hẹn gặp lại”, thì đầu dây bên kia đã vang lên tiếng “cạch” cúp máy. Mỗi lúc như vậy, cô luôn thấy cái âm thanh chói tai đó như đóng băng lại trong không trung, rồi xuyên vào trong màng nhĩ. Cô cảm thấy dường như người bạn trai mới giống như một cánh diều đứt dây, đôi tay yếu ớt của mình sẽ không thể níu giữ được sợi dây vô vọng đó.
Rồi cũng đến một ngày, hai người cãi nhau. Anh chàng đó chán nản, quay người bỏ đi. Cô gái không khóc, mà cảm thấy như là được giải thoát.
Một hôm, cô gái chợt nhớ đến người yêu đầu tiên, bỗng thấy bùi ngùi: Chàng “ngốc” đợi nghe cô nói xong câu “Tạm biệt”. Cảm xúc đó khiến cô nhấc máy. Giọng của chàng trai vẫn chân chất, bình thản như xưa. Cô gái thì chẳng thốt lên lời, luống cuống nói “Tạm biệt”
Lần này cô không gác máy, một xúc cảm khó gọi thành tên khiến cô im lặng lắng nghe sự tĩnh lặng của đầu dây bên kia.
Chẳng biết bao lâu sau đó, đầu dây bên kia vọng đến tiếng của chàng trai, “Sao em không cúp máy?” Tiếng của cô gái như khản lại, ” Tại sao lại muốn em cúp máy trước?”. “Quen rồi”. Chàng trai bình tĩnh nói, “Anh muốn em cúp máy trước, như vậy anh mới yên tâm”.

“Nhưng người cúp máy sau, thường cảm thấy nuối tiếc, như vừa để tuột mất một điều gì.” Cô gái hơi run run giọng. “Vì vậy, anh thà nhận sự mất mát đó, chỉ cần em vui là đủ.” Cô gái không kìm nổi mình, bật khóc, những giọt nước mắt nóng hổi thấm đẫm cả vùng kí ức tình yêu thuở nào. Cuối cùng, cô cũng hiểu ra rằng, người không đủ kiên nhẫn để nghe cô nói hết câu cuối cùng, không phải là người mà cả đời này cô mong đợi.
Hoá ra, tình yêu đôi khi thật giản đơn, chỉ một chút đợi chờ, đã có thể nói lên tất cả.

(nguồn blog http://ken360plus.blogspot.com)